Tôi và anh hùng của tôi, Yang Zi, chợt nhớ đến một cuộc hẹn khá đặc biệt. Nó không phải là một cuộc hẹn bình thường, mà là một cuộc hẹn đầy đủ cảm xúc và ý nghĩa.
Tôi và Yang Zi đã qua nhiều năm cùng nhau, từ những ngày còn nhỏ, chúng tôi đã cùng nhau trải qua nhiều chuyện. Chúng tôi đã học hỏi, khó khăn, và đôi khi buồn bã, nhưng chúng tôi cũng đã cùng nhau hạnh phúc, vui vẻ, và yêu thương.
Đêm hôm đó, chúng tôi đang ngồi trên một chiếc ghế nhựa, nhìn vào đêm đen tối. Yang Zi đang bếp một chiếc cà phê cho tôi, khiến tôi cảm thấy rất hạnh phúc. Tôi đã lâu không có thể ngồi yên cạnh anh hùng của tôi, cảm thấy rất ấm áp.
“Tôi rất vui có thể cùng anh đêm nay”, tôi nói.
Yang Zi chỉ đơn giản微笑了一下, nhưng tôi có thể cảm thấy được sự thương yêu trong lời nói của anh. “Tôi cũng vậy”, anh nói.
Chúng tôi đã ngồi như vậy, chung một chiếc cà phê, trong bóng tối. Tôi có thể cảm thấy được sự ấm áp và bình an trong lòng mình. Tôi nghĩ về chúng tôi, và những gì chúng tôi đã trải qua cùng nhau. Tôi nghĩ về những năm tháng, những giờ phút, và những cảm xúc đau khổ và vui mừng. Tôi nghĩ về anh, và tình yêu của chúng tôi.
“Anh có thể nói với tôi về chuyện đầu tiên chúng tôi làm在一起吗?”, tôi hỏi.
Yang Zi đưa tay lên, chạm vào tay tôi. “Chúng tôi bắt đầu từ một lần đi xe đạp”, anh nói. “Tôi nhìn thấy cô ấy trên đường, và cô ấy cũng nhìn thấy tôi. Chúng tôi bắt đầu nói chuyện, và sau đó chúng tôi yêu nhau”.
Tôi cười, và cảm thấy rất hạnh phúc. “Anh còn nhớ lấy lần đầu tiên chúng tôi gặp nhau ư?”, tôi hỏi.
“Là”, Yang Zi nói. “Tôi sẽ mãi mãi nhớ lấy ngày đó”.
Tôi cảm thấy rất ấm áp, và rất vui. Tôi nghĩ về những năm tháng, những giờ phút, và những cảm xúc đau khổ và vui mừng chúng tôi đã trải qua. Tôi nghĩ về tình yêu chúng tôi chia sẻ, và về sự bền vững của chúng tôi.
“Anh có thể nói với tôi về lần đầu tiên chúng tôi đi kết hôn ư?”, tôi hỏi.
Yang Zi cười. “Chúng tôi đi kết hôn ở một nơi rất đẹp”, anh nói. “Tôi nhìn thấy cô ấy trên cánh cửa của nhà, và cô ấy cũng nhìn thấy tôi. Chúng tôi bước ra ngoài, và sau đó chúng tôi kết hôn”.
Tôi cười, và cảm thấy rất hạnh phúc. “Anh còn nhớ lấy lần đầu tiên chúng tôi kết hôn ư?”, tôi hỏi.
“Là”, Yang Zi nói. “Tôi sẽ mãi mãi nhớ lấy ngày đó”.
Tôi cảm thấy rất ấm áp, và rất vui. Tôi nghĩ về những năm tháng, những giờ phút, và những cảm xúc đau khổ và vui mừng chúng tôi đã trải qua. Tôi nghĩ về tình yêu chúng tôi chia sẻ, và về sự bền vững của chúng tôi.
“Anh có thể nói với tôi về chuyện đầu tiên chúng tôi có con gái ư?”, tôi hỏi.
Yang Zi im lặng một lát, rồi nói: “Chúng tôi có con gái ở một nơi rất đẹp”.
Tôi cười, và cảm thấy rất hạnh phúc. “Anh còn nhớ lấy lần đầu tiên chúng tôi có con gái ư?”, tôi hỏi.
“Là”, Yang Zi nói. “Tôi sẽ